Chiếc áo này cởi thì dễ nhưng muốn cài lại thì thật khó. Suốt buổi diễn, khắp nơi xướng lên những lời lẽ khó nghe và chửi bới.
“Đàn ông bỏ tiền ra là để xem mày khoe khoang, không phải để nghe chim hót.”
“Trả tiền lại! Trả tiền lại! Cởi thì đã cởi rồi, giờ lại muốn mặc vào, nhả tiền ra đi!”

Bất kể bên dưới náo loạn đến đâu, Ngọc Phù Khanh vẫn một lòng chuyên tâm diễn cho xong. Cậu biết trên tầng hai, trong một gian phòng, có một người đang nhìn cậu, đang bảo vệ hắn.
Diệp tiên sinh giúp cậu cài nút áo, còn cậu cũng phải tự đứng vững. Hôm nay có bị mắng nhiều đến mấy, cậu cũng không cảm thấy khổ, chỉ thấy ngọt, vì trong cái thế giới dơ bẩn này, có một người đang che chở cho cậu.
Quản sự trong lầu phái người canh chừng những vị khách gây rối, thậm chí cả những người muốn lên đài thưởng tiền cũng bị ngăn lại, chỉ có thể nhờ mấy tiểu đồng chuyển vào. Tất cả là để đảm bảo an toàn cho Ngọc Phù Khanh, dù sao nếu cậu bị thương không hát được, số tiền lương tháng này không biết có còn giữ được không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play