Trong hội trường Nghê Xuân Lâu, Hạ Thanh Hòa đã trang điểm xong xuôi, đội khăn trùm đầu, cài mũ phượng, hàng mi dài cong vút, gò má ửng hồng, khoác lên mình bộ mãng bào nữ viền vàng lộng lẫy, trông hệt như một nàng tiểu thư kiều diễm.
Tống Kỷ Chân đánh giá Hạ Thanh Hòa một lượt từ trên xuống dưới rồi tháo phần vai vân, mở cúc cổ viên khâm, kéo nhẹ ra ngoài. Phần gáy trắng ngần, xương quai xanh cùng một bên bờ vai nhỏ nhắn được hé lộ, ẩn hiện một cách đầy gợi cảm.
Thấy bà vẫn không ngừng tay, còn định cởi tiếp cúc áo bên hông, Hạ Thanh Hòa né tránh, kháng nghị: “Lão sư, lộ nhiều quá.”
Tống Kỷ Chân một tay giữ chặt cậu, hừ một tiếng: “Nhiều cái gì mà nhiều. Thật sự ở cái thời đó, nếu con diễn tuồng này, có khi toàn thân chỉ còn độc một cái quần cộc thôi.
Làm bộ làm tịch, diễn không tới đâu.”
“Đây đâu phải thời đó thật, chỉ là diễn kịch thôi mà.” Hạ Thanh Hòa nũng nịu.
“Đừng coi nó là diễn mà diễn. Tư tưởng con không đúng nên mới luôn diễn ra những thứ nửa vời.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT