Tạ Thầm đứng đơ người tại chỗ, không dám nhúc nhích dù chỉ một chút. Chân tay hắn tê dại, máu toàn thân như dồn lên não, cổ và mặt nóng ran, trái tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, tai thì ong ong.
Sau đó, hắn nghe thấy một giọng nói lạnh nhạt, xa cách nhưng lại mang theo vẻ ghét bỏ: “Hạ lưu.”
Tim vẫn đang đập thình thịch nhưng đầu óc Tạ Thầm đã tỉnh táo hơn nhiều. Hắn nhìn thấy Hạ Thanh Hòa đã đứng cách mình một trượng, ánh mắt dừng lại ở phần dưới thắt lưng của hắn khóe miệng khẽ cong, là sự ghê tởm và chán ghét không chút che giấu.
Tạ Thầm cảm nhận được cơ thể mình đã có phản ứng, mặt càng thêm nóng bừng.
Hắn thong thả cởi bỏ nút áo, khoác vest lên cánh tay.
Chiếc vest rũ xuống vừa vặn che đi phong cảnh hùng vĩ đang ngẩng cao đầu. May mắn là cặp kính râm màu trà xanh vẫn luôn ở trên mặt, giúp hắn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, trông không hề có sơ hở nào.
“Hạ lão sư, cậu đây là câu cá chấp pháp à? Có phản ứng, vừa hay chứng tỏ tôi còn trẻ, huyết khí phương cương là một người đàn ông bình thường.” Tạ Thầm hắng giọng, tự mình lấp liếm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play