Đỗ Minh Trà bị Thẩm Hoài Dữ khiêng thẳng từ trên xe trở về phòng ngủ.
Không sai đâu.
Là khiêng thật sự.
Ban đầu cô cứ nghĩ lần bị xách khỏi bệnh viện trước đó đã là đỉnh cao của sự mất mặt trong đời mình rồi, ai ngờ Thẩm Hoài Dữ vẫn còn “chiêu sau” đang chờ.
Cằm cô chống lên vai anh, dạ dày thì bị ép đến mức ho khan, Đỗ Minh Trà cố hít sâu để thở, định nhắc nhở anh nhẹ tay chút. Nhưng vừa cúi đầu nhìn thấy cái dây lưng đang nằm trong tay anh — lời muốn nói lại nuốt hết vào bụng.
Khu biệt thự này vốn chẳng có nhiều người, dọc đường đi chỉ thấy hoa viên được quy hoạch rất đẹp với những cây sồi cao lớn. Tường bao phủ đầy tường vi: vàng nhạt, hồng phấn, đỏ rực… từng chùm từng đóa nở rộ, rực rỡ như tranh sơn dầu, lấp lánh trong ánh nắng mặt trời.
“Không chịu nghe lời như vậy,” Thẩm Hoài Dữ thản nhiên nói, “Phải kiếm sợi xích mà buộc lại mới được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT