Thẩm Hoài Dữ không hề uống rượu.
Hiện giờ anh rất tỉnh táo.
Đỗ Minh Trà vẫn nắm cà vạt anh, trong cái mớ cảm xúc nhập nhằng mơ hồ ấy, cuối cùng cũng lóe lên một tia sáng rõ ràng.
Cô nhìn vào mắt anh — ánh mắt ấy không còn tỉnh táo, lý trí như đêm hôm đó nữa. Mà ngược lại, như phủ lên một lớp sương mỏng, ẩn chứa điều gì đó mờ mịt khó đoán.
Mi mắt anh vốn đã dày và dài, giờ lại cụp xuống, càng khiến người ta khó rời mắt.
Tựa như đã giấu toàn bộ ánh trăng vào trong đó, khiến người đối diện không sao nhìn thấu, không sao phân định rõ.
“Muốn không?” – Thẩm Hoài Dữ cúi đầu, trầm giọng, như người cá dưới đáy biển gọi mời ngư dân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play