Đỗ Minh Trà nhìn gương mặt anh, nghiêm túc hỏi:
“Thầy Hoài, sao trước đây em không phát hiện khả năng học hỏi của anh lại mạnh thế này?”
Một cơn gió mang theo những bông tuyết nhỏ li ti bay tới, một bông khẽ đáp xuống chóp mũi cô, tan ra rất nhanh trên nền ửng đỏ.
“Giờ nhận ra thì cũng chưa muộn,” Thẩm Hoài Dữ vừa giữ cây dù nghiêng về phía cô, vừa trầm giọng, “Thế nào?”
Đỗ Minh Trà im lặng ba giây.
Cô nhìn đồng hồ.
Đã hơn 9 giờ tối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play