Biệt Vân Trà đứng ở đầu cầu thang, ngẩn ngơ nhìn Đỗ Minh Trà.
Đỗ Minh Trà không đeo khẩu trang.
Khuôn mặt bấy lâu nay được che giấu kín mít — cũng không phải là gương mặt đầy sẹo thảm thương như trong ảnh thẻ hồi nhập học.
Khuôn mặt ấy… đã hoàn toàn lành lặn.
Do quanh năm không tiếp xúc ánh nắng, làn da của Đỗ Minh Trà trắng đến kinh ngạc — nhưng không phải là kiểu trắng bệch thiếu sức sống, mà là sắc trắng ngà với đôi gò má hồng nhạt tự nhiên như ửng nắng.
Gương mặt trứng ngỗng, đôi mắt quả hạnh, mái tóc suôn dài mềm mại buông xuống hai bên vai.
Vòng eo thon thả như thể chỉ cần siết nhẹ đã có thể ôm trọn. Trên người cô là chiếc váy dài màu lam thủy tinh, lặng lẽ phản chiếu ánh sáng dịu như ánh trăng rơi trên dòng nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT