Dì cả Lâm từ bên cạnh Kỳ Trú chen vào, chạy bước nhỏ đến trước mặt mẹ Lâm, nịnh nọt nắm lấy tay bà:
“Ôi, em gái tốt của chị ơi, em về lâu vậy mà cũng chẳng đến gặp chị. Nếu không phải nghe Lưu Quế Hoa nói em sắp về lại, chắc chị cũng chẳng gặp được em mất. Chẳng lẽ em định không nhận chị là chị gái nữa sao?”
Mắt dì cả ngân ngấn nước, trông như rất coi trọng mẹ Lâm vậy.
Mẹ Lâm gạt tay dì cả ra, sắc mặt lạnh lùng:
“Chị còn dám đến tìm tôi? Trước khi tôi gả vào quân đội, đã giao Vi Trăn cho chị chăm sóc cẩn thận, vậy mà chị đối xử với con bé thế nào? Mỗi năm tôi gửi bao nhiêu tiền và đồ về, chị không những không cho nó dùng mà còn suýt hại chết nó. Chị còn mặt mũi xuất hiện trước mặt tôi à?”
Vì chuyện năm đó được dì cả giúp đỡ, mẹ Lâm vẫn luôn mang ơn, chưa từng có lúc nặng lời như vậy nên giờ đây lập tức khiến dì cả sợ sững lại:
“Em gái, chuyện này em không thể chỉ nghe con bé Vi Trăn nói, rõ ràng là nó bất cẩn, sao lại đổ hết lên đầu chị chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play