Sở Nhạc Nhan không phải người ngu ngốc, sau một thoáng suy nghĩ đã hiểu rõ ngọn ngành mọi chuyện.
Nàng quay đầu nhìn Cố Tu Nhiên: “Đại sư huynh hà tất phải làm khó nàng ấy? Con Mạnh Cực thú này đã được nàng ấy cứu, cũng xem như là một việc thiện, hà tất phải giận cá chém thớt?”
“Tiểu sư muội chưa rõ tình hình,” Cố Tu Nhiên thở dài: “Mạnh Cực thú vì một tạp dịch mà dám phản chủ, sao ta có thể tha thứ cho nó?”
“Nhưng ban đầu là do đại sư huynh bỏ rơi nó,” Sở Nhạc Nhan cắn môi dưới, “người khác cứu chữa nó cũng không được sao?”
Suy cho cùng, Mạnh Cực thú bị vứt bỏ cũng có phần trách nhiệm của nàng. Nếu trước đó nàng có thể ngăn hắn lại, thì đã không xảy ra chuyện như hôm nay.
Cố Tu Nhiên không chịu nhượng bộ: “Nó là con súc sinh vong ân bội nghĩa, hôm nay ta mà tha cho nó, sau này nhất định sẽ thành họa. Tiểu sư muội, thay vì lo cho nó, chi bằng lo cho ta thì hơn.”
Sở Nhạc Nhan không ngờ hắn lại tàn nhẫn như vậy, đôi mắt nàng lập tức đỏ hoe: “Đại sư huynh nhất định phải giết chết nó sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play