Tuy nhiên, nàng không bao giờ mơ thấy giấc mộng như vậy nữa.
Ngày hôm sau, Lâm tu sĩ sai người đưa Vi Trăn đến dưới chân một ngọn núi cao lớn hùng vĩ. Người này là một nam tử trẻ chừng hai mươi tuổi, hắn nhìn Vi Trăn bằng ánh mắt như đang đánh giá món hàng: “Ngươi từ đâu tới?”
Vi Trăn bị ánh mắt của hắn làm cho sợ hãi, nàng nhỏ giọng trả lời: “Đệ tử đến từ thôn Hạnh Hoa.”
Lâm Tu sĩ thấy quần áo nàng rách nát, liền biết nàng nghèo khổ cùng cực nên nói thẳng: “Bổn đạo cho ngươi hai lựa chọn. Một là đến chỗ luyện hóa, thu gom vũ khí phế phẩm từ các ngọn núi, luyện lại để lấy nguyên liệu. Hai là vào vùng hoang dã, giúp tông môn khai thác linh thạch.”
Hai lựa chọn này đều cực kỳ không phù hợp với một tiểu cô nương như Vi Trăn.
Nàng yếu ớt nhút nhát, làm những việc này chỉ có nước làm đến chết thôi.
Nhưng nàng không có hậu thuẫn. Trong cốt truyện, nàng được một đệ tử nội môn của Vạn Kiếm Tông che chở, nên khi còn ở ngoại môn thì được đối đãi khá dễ chịu. Nhưng giờ đây, nàng chỉ còn lại một mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play