Cố Lượng cách đôi ba ngày lại ghé một lần. Thuở ban đầu, nàng còn dựa vào tần suất hắn tới mà âm thầm tính toán, đoán chừng mình đã bị bắt bao lâu. Nhưng lâu dần, mọi sự tính toán cũng hóa vô nghĩa.
Khi Cố Lạc tuyệt thực, đói lả đến ngất đi, hắn liền cưỡng ép cạy miệng mà rót nước, nhồi thức ăn. Nếu nàng kháng cự, hắn lại nhai nát rồi kề miệng đút sang, nhơ nhớp, ghê tởm đến cực điểm. Song nàng đã mất hết sức lực để chống lại. Cuối cùng, chỉ đành khuất phục, ôm nỗi nhục mà sống lay lắt trong địa lao tối tăm.
Tay chân bị khóa chặt, miệng nhét giẻ rách, tiếng khóc cũng chỉ thành uất nghẹn mơ hồ. Chỉ khi Cố Lượng tới, hắn mới gỡ giẻ ra cho nàng hít thở đôi chút. Nhưng ngay cả khoảnh khắc ấy, nàng cũng chẳng mong mỏi.
Thanh danh đã mất, tiền đồ tiêu tan, mọi thứ chẳng còn, song nàng vẫn phải sống. Lúc đầu là vì chẳng thể lựa chọn, về sau là để chờ ngày thoát khỏi nơi này, tận mắt nhìn kẻ súc sinh kia chịu báo ứng.
Tin tiểu thư Cố gia mất tích rốt cuộc gây chấn động. Ban đầu, phủ Cố còn mượn cớ khác để giữ gìn thanh danh, nhưng kẻ biết chuyện ngày một nhiều, giấu sao nổi.
Cả thành Hoài An bàn tán ầm ĩ. Cuối cùng, phủ Cố treo thưởng lớn: ai cung cấp manh mối về tung tích tiểu thư, thưởng trăm lượng bạc; ai tìm ra nàng, thưởng hẳn ngàn lượng. Thành Hoài An như sôi trào.
Trăm lượng đủ để nhà thường dân sống yên ổn cả đời, huống chi ngàn lượng—đó là một bước đổi đời. Lập tức, khắp phố phường, người người hóa thành “thám tử”, dò hỏi khắp nơi, từ xóm giềng đến họ hàng, mong mình trở thành kẻ hữu duyên cứu được tiểu thư Cố.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play