“Theo ta được biết, vị tiểu lại kia sau khi nhận được lời mời liền tới phủ nha từ rất sớm, ngồi chờ suốt cả buổi chiều ở sảnh bên, không hề rời đi. E rằng không phải tiểu lại phách lối, mà là Kỷ đại nhân bận rộn việc lớn, sau lại tới phủ đồng tri Cố, nên mới quên mất thì phải?” Lâm Vịnh Tư thản nhiên cất lời biện giải thay cho Lý Văn Khê.
Từng chữ y nói đều là sự thật, nhưng khi lọt vào tai Kỷ Hoài Ân – kẻ vốn đang định gây sự – lại mang một hàm ý khác.
Hắn nheo mắt, ánh nhìn không chút thiện ý quét từ trên xuống dưới Lâm Vịnh Tư: “Chà chà, một kẻ xưa nay chẳng hay lo chuyện bao đồng như ngươi, vậy mà vì một tiểu lại nhỏ nhoi lại tranh cãi lý lẽ với ta ở đây, thật là hiếm thấy.”
“Phải nói, tên tiểu lại ấy cũng được đấy, mặt mày thanh tú, thân thể mảnh mai như cành liễu, da trắng không râu, còn đẹp hơn cả nữ nhân.”
“Ngươi năm nay cũng hai mươi hai rồi nhỉ? Thế nào? Lão gia nhà họ Lâm vẫn chưa có ý định cưới vợ cho ngươi à? Là họ không vội, hay chính ngươi không muốn?”
“Vịnh Tư à, ta lớn hơn ngươi vài tuổi, cho ta nói vài lời, ngươi đừng trách phiền.”
“Ngươi là con út trong nhà, không phải gánh vác chuyện nối dõi tông đường, nhưng lão gia nhà ngươi lại nổi tiếng là ghét nhất cái thói long dương chi hảo*, ngươi cũng đừng tự đâm đầu vào súng của ông ấy đấy nhé!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT