Vốn muốn giúp một tay, song Vương Thiết Trụ lại thành ra quấy rối là chính. Mới đầu gắng sức cạo vảy cá diếc, kết quả suýt thì lóc luôn thành phi lê. Sau đó được giao nhặt rau, thì một cây cải trắng nguyên vẹn lại bị hắn nhổ trụi, trông như cái đuôi cụt, khiến Tiết Tùng Lý khó chịu đến độ đuổi thẳng ra khỏi bếp.
Tiết Hiên từ sớm đã chẳng còn lòng dạ nào đọc sách, nhưng vì phép tắc gia giáo, không dám làm trò cười trước mặt người ngoài, đành ngồi ở án thư giả vờ đọc, cổ thì rướn dài, cứ dòm dòm về phía nhà bếp, đôi lúc còn khẽ nuốt nước miếng, suýt trào ra ngoài.
Nhiều lúc nó có cảm giác mấy ngày qua chẳng khác nào dịp Tết. Mới ba tháng thôi, mà đã được ăn đến ba bữa có thịt! Nào là thịt mỡ hầm nhừ, nào là gà quay thơm nức…
Lần này, vừa thấy Tiết Tùng Lý trở về cùng hai vị thúc thúc, tay xách đầy nào cá sông, nào thịt lợn, thịt dê, đôi mắt nó trợn tròn, suýt không tin vào mắt mình.
Giá mà sau này ngày nào cũng được sống như tiên thế này thì tốt biết bao!
“Không ngờ Tiết huynh thân là văn sĩ, mà tay nghề nấu nướng lại cao đến vậy!”
Nửa canh giờ sau, Giang Thiếu Vấn bưng một vò rượu vừa đào lên từ dưới đất, bước vào sân nhỏ, đã ngửi thấy mùi thịt thơm ngào ngạt trong không khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT