Thôn Vĩnh An nằm ven sông, phía nam thành Hoài An, là thôn lớn nhất trực thuộc huyện Sơn Dương, dân cư hơn một nghìn ba trăm khẩu.
Trong thôn, hai họ lớn là họ Trương và họ Vương đã tích oán từ lâu, năm này qua năm khác tranh giành nguồn nước, sản vật dưới sông, cả đến bãi đất đầu thôn, tranh chấp không ngừng, từng nhiều lần động thủ bằng cuốc xẻng gậy gộc.
Khi Lâm Vịnh Tư dẫn theo một đội nha dịch, giục ngựa phóng nhanh tới nơi, hai phe đã vào thế sẵn sàng nghênh chiến. Ai nấy tay cầm cuốc thuổng, gậy gộc, thỉnh thoảng còn vung vẩy về phía đối phương, miệng thì không ngớt mắng nhiếc tổ tông mười tám đời bên kia, lời lẽ thô tục chẳng kiêng dè.
Ngay cả tiểu lại được huyện nha phái tới thu thuế điền thổ cũng bị đám dân làng trói gô cả lại, giờ đang nằm phơi nắng bên bờ sông như một đám rơm.
Lý Văn Khê cẩn thận quan sát Tiết Tùng Lý, thấy y tuy có hơi mệt mỏi, tóc tai rối bời, nhưng không mang thương tích gì rõ rệt, tinh thần lại ổn định, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, buông xuống nỗi lo trong lòng suốt dọc đường.
“Vương Nhị Ma, ngươi đúng là đồ rùa đen! Năm ấy vô cớ vu cho con ta tư thông với vợ ngươi, tới nhà ta sinh sự cả tháng trời, còn dám giở mặt lừa ta hai lượng bạc. Giờ ngươi nhìn cho rõ, con ta giờ đã hóa thành một bộ hài cốt rồi đấy!”
“Nếu không phải ông trời có mắt, hạn hán kéo dài, để hài cốt con ta hiện ra, thì chẳng biết ngươi còn bôi nhọ hắn đến mức nào!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT