Nghe giọng điệu hời hợt của Trần Hán, Lâm Vịnh Tư không nhịn được khẽ cười khẩy:
“Dám làm chuyện lẫn lộn huyết mạch hoàng thất, các ngươi đúng là gan to bằng trời.”
Dẫu nói tiền triều  kiếm chém không tới quan triều này, nhưng dù sao cũng từng là hoàng tộc, thường dân bình phàm nào dám vọng tưởng?
Huống chi, không bàn đến chuyện khác, riêng dung mạo của hoàng thất tiền triều đã nổi danh một phương, nam thanh nữ tú, ai nấy đều là mỹ nhân tuyệt sắc, nhìn một cái là thấy ưa nhìn.
Còn về nữ nhi của Trần Hán ư...
Thật không may, cả hai vợ chồng Trần Hán Lâm Vịnh Tư đều từng gặp. Trần Hán thì mặt to, mắt nhỏ; Tưởng thị – vợ hắn – lại mũi tẹt. Dù con gái họ có được thừa hưởng những nét “ưu tú” nhất, thì cũng chẳng thể đẹp đến mức khiến người ta hồ đồ. Chẳng lẽ bao nhiêu con mắt người trong thiên hạ đều mù cả?
“Nói đi, miếng ngọc tổ truyền trong nhà ngươi giờ đang ở đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play