Bà Bành đang cười gượng thì sắc mặt chợt tối sầm lại. Bà ta xưa nay đã không ưa con dâu nuôi đi ra ngoài một mình, nàng ta quá xinh đẹp, nhìn thế nào cũng không giống người biết an phận thủ thường.
Bà chẳng phải mù-trước mặt bà mà dám liếc mắt đưa tình với tên đàn ông khác? Nay nhà họ Tiết đã có việc làm ổn định, mặc áo dài màu xanh lam trông đã khác hẳn đám dân thường cùng ngõ. Có phải vì thế mà con tiện nhân này bắt đầu sinh tâm tư rồi chăng? Thật là đê tiện! Phì!
Bà Bành tức giận nhét thẳng mớ đồ trong tay vào ngực đứa con dâu nuôi, rồi vung tay tát:
“Lưu Dư, bà đây còn chưa xử mày thì mày đã lên mặt rồi phải không? Bảo mày hầu hạ con tao thì trốn trước lùi sau, còn dám giả bộ lẳng lơ trước mặt đàn ông khác!”“Nếu mày thiếu đàn ông đến vậy, bà đây bán quách mày vào kỹ viện cho rồi! Với cái mặt này, ít nhất cũng bán được mấy trăm đồng đấy – vừa đúng ý mày chứ gì!”
Nàng ta bị tát đến mặt mũi đỏ ửng, nước mắt lưng tròng, tủi thân nức nở, dáng vẻ đáng thương vô cùng. Dù vậy, nàng vẫn không dám tránh né, chỉ khẽ khàng cúi đầu van xin:
“Xin mẫu thân bớt giận… Là con sai rồi...”
Cả bà Bành đang mắng như mưa lẫn cô dâu nuôi đang khóc rấm rứt đều không nhận ra cách đó không xa, Lý Văn Khê vốn định quay đi để tránh hiềm nghi, nhưng nghe được cái tên "Lưu Dư", cả người nàng bỗng chấn động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play