Ngô Kình Viễn và A Mặc kết thúc kỳ nghỉ Tết trở về trấn trên, còn chưa kịp uống một ngụm nước, Vương Đại Phú vẫn luôn chờ ở cửa sân trấn trên đã vội vàng lên hội báo.
Theo lời Vương Đại Phú, mấy đầu bếp chính trong tiệm lẽ ra mùng chín đã phải đến cửa hàng khởi công, nhưng hôm qua không một ai đến. Hôm nay Vương Đại Phú đi tìm đến nhà mấy người đó thì các đầu bếp này đều đóng cửa không gặp, dù hắn có gõ cửa hay la to thế nào cũng không ra tiếng, rõ ràng là bỏ việc.
Bỏ việc kiểu này ở trấn trên không thường thấy, vốn dĩ công việc ở trấn trên không dễ tìm, rất ít người sẽ dễ dàng đổi việc.
Hơn nữa Ngô Kình Viễn đối xử với tiểu nhị làm công vẫn luôn rất hào phóng, tiền lương cao hơn các cửa hàng khác rất nhiều không nói, ngoài việc phải phát đồ cho mọi người vào dịp tết, ngày thường cũng có không ít phúc lợi, ví dụ như người nhà tiểu nhị đến cửa hàng tiêu dùng có thể được giảm giá, doanh số bán hàng trong tiệm đạt đến một mức nhất định trong ngày còn sẽ được thưởng, làm việc dưới trướng hắn, chỉ cần không phạm lỗi, làm tốt công việc, hắn sẽ không dễ dàng trách phạt, đến Ngô Ký làm việc, tuyệt đối là điều đa số người dân trong trấn khao khát.
Giờ phút này, đầu bếp trong tiệm lại bỏ việc, thật sự kỳ lạ.
“Chủ tử, đãi ngộ trong tiệm chúng ta tốt như vậy, nhất định là có người đào góc tường!”
Vương Đại Phú căm giận nói. Chuyện này hắn trước đây không thiếu giúp Tiền gia làm, làm xong còn đắc ý dào dạt, bây giờ lại đến lượt mình gặp chuyện, hắn liền không cam lòng phẫn hận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play