Đối với chuyện thuở nhỏ, Chu ca nhi rất mơ hồ. Ca ca rời đi khi hắn mới năm tuổi, quá nhỏ.
Hắn chỉ mơ hồ nhớ rõ mình có một người đại ca rất lợi hại, rất cường tráng, và vô cùng cưng chiều hắn. Hắn mơ hồ nhớ rằng trên đường chạy nạn, hắn sẽ không bao giờ bị đói, đại ca luôn có cách mang đồ ăn về cho hắn, và luôn mang hắn theo bên mình để đề phòng những dân chạy nạn đói đến mức mắt xanh lè trộm hắn đi nấu ăn.
Sau này, bọn họ chạy nạn đến trấn Thạch Kiều. Rất nhiều dân chạy nạn đổ về trấn Thạch Kiều để cầu sinh. Không tìm được sinh kế ở trấn, ca ca dẫn hắn đến thôn Liễu Thụ, giúp thôn dân làm việc để đổi lấy đồ ăn.
Bọn họ tìm được một hộ thôn dân tốt bụng mời ca ca hắn làm việc. Hộ đó cũng họ Chu, có duyên phận với bọn họ. Ông cụ trong nhà đó rất tốt. Mỗi ngày khi ca ca đi làm việc, ông đều bảo người phụ nữ trong nhà trông nom hắn, thỉnh thoảng còn cho hắn kẹo ăn, ngọt ngào thật ngon, hơn hẳn rễ cây trên đường chạy nạn.
Nhưng bỗng nhiên một ngày, Chu gia gia mình đầy máu được khiêng về, còn ca ca thì mất tích. Thôn dân nói với hắn rằng ca ca hắn đã đi rất xa, phải rất lâu mới trở về.
Kỳ thật hắn biết, ca ca không còn nữa, giống như cha mẹ không còn nữa. Hắn vĩnh viễn không bao giờ gặp lại ca ca. Hắn nghe thấy người bên cạnh nhỏ giọng nói “Chu Đại Ngưu rơi xuống vách núi rồi, thi cốt cũng không tìm được.”
Hắn khóc. Hắn không muốn vĩnh viễn không gặp được ca ca. Hắn chỉ có ca ca thương hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play