Mặt trời đỏ rực nhô lên khỏi mặt biển. Ánh nắng rạng rỡ tỏa khắp vạn dặm.
Kiều Thư bị đánh thức, khi mở mắt ra liền thấy cảnh tượng bình minh tuyệt đẹp trên biển như vậy, cậu ngây người nhìn, sau đó không khỏi ca ngợi: “Đẹp quá đi mất.”
Ánh sáng đỏ rực trải dài trên mặt biển, phủ lên mặt nước xanh thẳm một lớp vàng óng ánh tuyệt đẹp, mặt trời đỏ từng chút một dịch chuyển từ mặt biển lên.
Kiều Thư nằm trong lòng Cố Trầm Ngôn, trên người cậu được quấn một chiếc chăn lông mềm mại, cậu dụi đầu ra sau, tựa vào vai và cổ Cố Trầm Ngôn, vươn tay khoanh lấy cổ Cố Trầm Ngôn. Hai người yên lặng ngắm bình minh.
Cho đến khi mặt trời hoàn toàn nhảy ra khỏi mặt biển, Kiều Thư lúc này mới quay đầu nhìn về phía người đàn ông đang ôm cậu. Cố Trầm Ngôn cũng vừa vặn cúi đầu. Ánh mắt hai người chạm nhau, sau đó nhìn nhau cười.
Kiều Thư: “Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy bình minh, bình minh đẹp lắm, đẹp hơn em tưởng tượng nhiều.”
Cố Trầm Ngôn: “Thích thì sau này chúng ta còn có thể đến xem.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play