Cố Trầm Ngôn mài xong mực, cầm bút chấm mực, đặt bút lên giấy đối đỏ. Nét chữ cứng cáp mạnh mẽ, như rồng bay phượng múa. Kiều Thư mở to mắt nín thở nhìn. Cậu không biết viết thư pháp, nhưng điều đó không ngăn cản Kiều Thư thưởng thức người khác viết thư pháp. Hơn nữa, vì Kiều Thư không biết viết, giờ phút này nhìn Cố Trầm Ngôn viết từng chữ đẹp đẽ, cảm thấy Cố Trầm Ngôn thật lợi hại vô cùng.
Cha cậu là một giáo viên ngữ văn cấp ba, cũng rất thích viết thư pháp, còn tham gia hội thư pháp thành phố. Kiều Thư nhìn chữ của Cố Trầm Ngôn, cảm thấy Cố Trầm Ngôn viết một chút cũng không kém cha cậu.
Mắt Kiều Thư lấp lánh.
Câu đối viết rất nhanh. Cố Trầm Ngôn viết liền mạch.
Kiều Thư: "Cát tường như ý phúc mãn đình, phú quý bình an hỉ lâm môn." (May mắn như ý phúc đầy nhà, phú quý bình an hoan hỉ đến cửa)
Cố Trầm Ngôn cẩn thận đặt câu đối đã viết xong sang một bên, sau đó lại lần nữa mở ra một tờ giấy đối khác.
Kiều Thư: “Muốn viết bao nhiêu ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play