Chiếc đuôi sắc nhọn của con rồng hiển nhiên không hề nhẹ. Tô Hữu ôm không xuể, phần đuôi không an phận trong lòng cậu, phấn khích đến mức cứ vẫy qua vẫy lại như đang nhảy múa, trông vô cùng đắc ý.
Ác Long vô cùng mong đợi chiếc đuôi của mình sẽ được sờ. Cả trái tim nó treo lơ lửng, đôi mắt dọc cũng không an phận.
“Sờ đi, ta sẽ cho ngươi.”
"..." Tô Hữu ôm đuôi rồng, nhìn đôi mắt vừa sáng vừa thâm trầm dưới ánh trăng. Suy nghĩ một lúc, cậu lắc đầu.
Cái đuôi của Ác Long lập tức ngừng vẫy, lông mày nhíu lại. Vì ngoại hình quá uy nghiêm và đầy sát khí, nên trông nó có vẻ đang tức giận. Nhưng thực ra, nó chỉ là thất vọng, chán nản.
Cái đuôi cũng héo xuống, dường như cũng mất đi hứng thú.
Nhưng ngay sau đó, một cảm giác mềm mại truyền đến. Lớp xương rồng cứng rắn dường như bị ai đó xoa bóp. Ác Long lập tức ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn về phía Tô Hữu. Đôi mắt dọc mở to vì phấn khích, ngẩn người vài giây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play