Tiên sinh không vui rồi!
Đào Yểu vội vàng ôm chăn ngồi dậy, đôi mắt đen láy như phủ một lớp sương mỏng vì vừa mới tỉnh ngủ, nhìn Tạ Hành: “Tiên sinh, ngươi nhìn ta như vậy làm gì, ta sợ lắm.”
“Ngươi cũng biết sợ ư?”
Tạ Hành vốn chỉ muốn dọa nàng, giờ thu lại ngón tay vừa chạm vào chăn. Ánh mắt hắn lướt qua bờ vai trắng như tuyết của nàng, rồi chuyển sang nhìn ra ngoài cửa sổ, lạnh giọng nói: “Đã biết sợ, ai cho phép ngươi chui vào chăn của ta!”
Đào Yểu nói dối: “Đợi tiên sinh xoa thuốc cho ta, nhưng tiên sinh cứ không về, ta không cẩn thận ngủ thiếp đi rồi.”
Tạ Hành nhíu mày: “Xoa thuốc thì cứ xoa thuốc, cởi hết y phục làm gì?”
“Không cởi!” Đào Yểu lập tức hạ chăn xuống, để lộ chiếc áo choàng lụa rộng tay màu đỏ thẫm mà từ khi mua về chưa có dịp mặc. Chỉ là nàng không mặc lớp áo ngoài, để lộ vai và cánh tay. Nàng luôn cảm thấy cởi hết y phục không hay lắm, nên muốn mặc đẹp một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT