Tạ Hành lạnh lùng đánh giá tiểu quả phụ.
Nàng cũng không còn quá nhỏ tuổi, ở độ tuổi này mà đặt ở Trường An thì cũng đã đến tuổi chờ gả. Nhưng nàng vẫn như một đứa trẻ, ánh mắt trong veo như nước, ngây thơ không hiểu sự đời, ngay cả một người xa lạ như hắn cũng có thể tùy tiện nhặt về nhà nuôi, không chút nào hay biết lòng người hiểm ác trên đời này.
Hắn hỏi lại: "Ngươi muốn thành hôn với ta sao?"
Đào Yểu gật đầu: "Nếu tiên sinh nguyện ý, ta đương nhiên muốn." Như vậy nàng có thể mãi mãi ở lại nhà họ Tống. Hơn nữa, tiên sinh tốt như vậy, lại bằng lòng làm chàng rể cho nàng, đó là phúc khí nàng tu được từ kiếp trước, tuyệt nhiên không có lý do gì để không đồng ý.
Đào Yểu lại nhớ lời Tống Đại Phu nói, bổ sung: "Ta cũng rất thích tiên sinh."
Tạ Hành nói lời châm biếm: "Ngươi không phải rất thích Liên Sinh ca ca của ngươi sao, sao lại nhanh chóng thích người khác vậy?"
Trong mắt Đào Yểu trong veo hiện lên vẻ không hiểu: "Thích Liên Sinh ca ca, sao lại không thể thích tiên sinh?"
Tạ Hành lúc này mới hiểu ra, có lẽ nàng căn bản không biết cách phân biệt giữa có cảm tình với một người và có tình cảm nam nữ với một người khác nhau thế nào, đành nói: "Thành hôn là kết tình hai họ, nam tử đối với nữ tử phó thác việc nhà, nữ tử vì nam tử nối dõi tông đường, đó là việc đại sự đời người. Ngươi ngay cả tên ta cũng không biết, cứ thế dễ dàng muốn ta ở--"
Hắn thực sự không thể thốt ra hai chữ "ở rể" khỏi miệng, "--thành hôn với ta, sau này nếu hối hận thì sao?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT