Trời hè oi bức, tiếng ve sầu trên cây ngoài cửa thi nhau kêu.
Ánh nắng chói chang xuyên qua cửa sổ, chiếu lên người thiếu niên xinh đẹp khoảng mười bốn, mười lăm tuổi, khiến cậu có vẻ hơi cô đơn. Ánh nắng tạo thành những đốm sáng loang lổ trên khuôn mặt trắng đến chói mắt, ngay cả vệt nước canh mận chua dính trên môi mỏng cũng làm tăng thêm vẻ tươi tắn.
Đào Yểu nhìn con trai đang có chút thất thần, cầm khăn lau tay cho cậu, "Con đó! Đã luyến tiếc người ta, tại sao ban đầu cứ phải gây sự với người ta mỗi ngày. Bây giờ người ta giận dỗi bỏ đi rồi, có khóc cũng không kịp nữa."
Tạ Doãn hoàn hồn, đang định nói thì liếc thấy a da mình đang đội nắng trở về từ bên ngoài, lập tức đứng dậy.
Đào Yểu cũng vội vàng đứng dậy đón, lấy khăn lau mồ hôi trên trán Tạ Hành, trách yêu, "Ngoài trời nóng như vậy, sao giờ này lại về?" Nói rồi, nàng lại dặn cung nhân mau đi lấy canh mận chua giải nhiệt.
"Nhớ Ninh Ninh rồi."
Tạ Hành nhìn người vợ yêu dấu ngày càng trưởng thành và quyến rũ trước mặt, cúi đầu muốn hôn nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play