Minh Hi rất nhanh đã nhận ra là tàn niệm của nguyên chủ vẫn đang quấy phá.
Cô bé này thật sự quá mạnh mẽ, đến mức dù đã chết, oán niệm dành cho mẹ ruột vẫn sâu nặng. Tàn niệm còn lưu lại trong thân thể này vẫn nhất quyết không cho bản thân cúi đầu trước người phụ nữ kia.
Chuyện này đúng là rất khó giải quyết.
Cô hiện tại chỉ là một thiếu nữ vị thành niên, muốn trong thời gian ngắn gom đủ tinh tệ để mua sủng thú gần như là điều bất khả thi.
Việc vay mượn từ người thân, bạn bè cũng không khả thi. Vì năm ngoái bà nội đổ bệnh nặng, trong nhà đã vay gần như tất cả những gì có thể vay. Hai ông bà đã tích góp, xoay xở khắp nơi, số nợ hơn hai mươi vạn chính là như vậy mà ra.
Cuối cùng chỉ còn một con đường: đem bản thân "bán đi".
Đừng hiểu lầm, cái "bán" này không phải loại giao dịch thân thể hạ cấp đó.
Hiện giờ cô dù sao cũng là một Ngự Thú Sư, nhiều tổ chức và gia tộc đều có chương trình hợp tác bồi dưỡng Ngự Thú Sư.
Nói đơn giản, Ngự Thú Sư ký hợp đồng với bên họ, nhận tài trợ về tài chính, sủng thú và các loại tài nguyên, đổi lại sau khi trưởng thành sẽ phục vụ cho họ trong khoảng thời gian nhất định.
Nghe thì giống như tìm trước một công việc ổn định vài chục năm về sau, nhưng trên thực tế lại quá bị động. Và hầu như không có chút tự do nào…
Minh Hi không thích điều đó.
Vận mệnh của bản thân, cho dù không thể hoàn toàn kiểm soát, thì ít nhất cũng không nên giao cho người khác.
Thay vì đánh cược lòng người, cô thà tin vào ông trời. Biết đâu trời cao thấy cô thành tâm, lại thiên vị cô một lần?
“…… Chúc mừng bạn học, phẩm chất Chìa Khóa Linh Hồn của bạn là cấp cao nhất – 5 sao, có thể hoàn mỹ khế ước với sủng thú trung cấp!”
Âm thanh đầy kinh ngạc của nhân viên vang lên bên tai.
Nghe vậy, Minh Hi phản ứng vô cùng bình tĩnh. Nếu đã xác định con đường tu luyện “thiết đầu công” (cứng đầu), thì phẩm chất Chìa Khóa Linh Hồn cao hay thấp cũng không còn quan trọng đến thế.
Phẩm chất Chìa Khóa Linh Hồn được chia từ thấp đến cao gồm: 1 sao, 2 sao, 3 sao, 4 sao và 5 sao.
1 sao: chỉ có thể khế ước trứng sủng thú chưa thức tỉnh.
2 sao: có thể khế ước sủng thú sơ cấp, nhưng xác suất thất bại đến 50%.
3 sao: có thể khế ước hoàn mỹ với sủng thú sơ cấp, xác suất thành công 100%.
4 sao: có thể khế ước sủng thú trung cấp, xác suất thất bại 50%.
5 sao: có thể hoàn mỹ khế ước với sủng thú trung cấp, xác suất thành công 100%.
Có thể thấy phẩm chất của chìa khóa quan trọng đến nhường nào. Không nói đến việc huấn luyện sủng thú sơ cấp lên trung cấp phải tốn bao nhiêu công sức, thời gian, tiền bạc, chỉ riêng chuyện khế ước thất bại đã đủ khiến nhiều gia đình bình thường không thể gánh nổi.
Một khi khế ước thất bại, sinh vật siêu phàm sẽ bị truyền tống khỏi Linh Khế Đài, khác hoàn toàn với triệu hồi ngẫu nhiên của Chìa Khóa Huyễn Thải.
Điều này có nghĩa là Ngự Thú Sư sẽ phải mua lại một sinh vật siêu phàm khác thích hợp từ đầu.
Minh Hi thở dài nặng nề.
Thời buổi này, nếu một đứa trẻ nào đó thức tỉnh chìa khóa 5 sao, chẳng khác nào trúng giải độc đắc – người ta mừng rỡ còn bắn pháo hoa ăn mừng, thậm chí tổ chức yến tiệc lớn ăn mừng.
Thế mà vận may kiểu đó lại rơi trúng người cô.
Nhưng sao… lại không dễ chịu chút nào thế này?
Dưới ánh mắt ngưỡng mộ của hai nhân viên, Minh Hi rời khỏi phòng kiểm tra Chìa Khóa Linh Hồn.
Cô không đi ngay sang trung tâm huấn luyện sủng thú bên cạnh mà trực tiếp đi đến tầng 15 của trung tâm Ngự Thú, quyết tâm thử vận may.
Cô chọn một con "Đồ Hiệt Điệp" để luyện tập, sau khi nắm rõ quy trình sử dụng Linh Khế Thất thì đi thẳng lên tầng 15.
Trên dãy ghế chờ ngoài phòng, ngồi đầy các Ngự Thú Sư ở nhiều độ tuổi khác nhau. Gần như ai cũng có ít nhất một sủng thú bên cạnh, vài người thì ôm theo trứng sủng thú.
Còn những người không có sủng thú thường là người nhà đi theo hỗ trợ.
Như Minh Hi, chỉ có một mình, không sủng thú, không trứng, giống như một con chim hồng hạc màu hồng phấn đi lạc vào đàn chim cánh cụt.
Không chỉ lạc lõng mà còn cực kỳ nổi bật!
Dưới ánh mắt tò mò của mọi người, Minh Hi nhận lấy số thứ tự của mình.
Số 52.
Mà vừa rồi có người được gọi là số 17.
Xem ra phải đợi khá lâu.
Cô tiện tay tìm một chỗ còn trống ngồi xuống, rồi lấy từ trong cặp sách ra quyển《Lịch Sử Văn Minh Sủng Thú (Quyển 1)》còn chưa đọc xong, tiếp tục đọc.
“Cô ấy cũng đặt trước lịch khế ước sao?”
“Chắc chắn rồi, tôi vừa thấy cô ấy lấy số thứ tự, tầng này hiện tại chỉ có duy nhất một dịch vụ là khế ước.”
“Cô bé nhìn còn nhỏ lắm, hình như mặc đồng phục của trường cấp hai số Ba gần đây, còn mang cặp hoạt hình. Chẳng lẽ chỉ mới học cấp hai?”
“Cô ấy đang đọc《Lịch Sử Văn Minh Sủng Thú (Quyển 1), tôi nhớ đây là sách giáo khoa lớp 8.”
“Ê ê, trọng điểm không phải là tuổi tác, mà là cô ấy rõ ràng hẹn lịch khế ước, nhưng lại không mang theo sủng thú!”
“…… Chẳng lẽ……”
“Chẳng lẽ……”
Mọi người như đang trao đổi ánh mắt đầy ngầm hiểu, nhìn nhau với vẻ ngày càng kỳ quái.
Cuối cùng có người không nhịn được ngồi xuống bên cạnh Minh Hi, khẽ ho một tiếng, rồi nhẹ nhàng kéo tay áo cô:
“Bạn học, xin lỗi đã làm phiền.”
Minh Hi nghĩ: Các người đã sớm làm phiền rồi, tôi đâu có bị điếc!
Xung quanh bao nhiêu người rì rầm bàn tán mà đối tượng chính là cô.
Làm sao cô có thể không bị phân tâm?
Cô lại không phải Socrates - người có thể bình thản trước mọi khó chịu, bị đá một cước cũng có thể làm như không.
“Cậu muốn hỏi tại sao tôi không mang sủng thú theo đúng không?” Minh Hi gấp sách lại, nhìn về phía nữ sinh bên cạnh.
Cô gái có cặp răng nanh dễ thương, cười tươi tắn, trông cũng không lớn tuổi hơn Minh Hi bao nhiêu. Trên tay ôm một quả trứng sủng thú lớn hơn cả đầu cô, chắc hẳn cũng là một Ngự Thú Sư mới thức tỉnh.
“Đúng vậy, thật ra thì mọi người đều tò mò thôi.” Cô gái cười tự nhiên, không hề ngại ngùng.
Minh Hi khẽ cười, bình tĩnh nói: “Tôi thức tỉnh được Chìa Khóa Huyền Thải. Vì nhà khá nghèo, nên tôi định triệu hồi ngẫu nhiên thử vận may.”
Những người xung quanh đang nghe lén: …… Bọn họ đoán đúng thật rồi!
Thời buổi này mà còn có người chọn “mở blind box” ?
Nhà cô bé này phải nghèo đến mức nào, mới ép con gái mình đến bước này?
Đáng thương thật đấy.
Bị bao ánh mắt thương hại bủa vây, Minh Hi nghĩ: …… Thật sự, không cần thương hại tôi đến vậy đâu.
“ Số 52!”
Cuối cùng cũng đến lượt.
Minh Hi vội vàng theo nhân viên đi vào Linh Khế Thất.
Linh Khế Thất khi chưa mở trông giống như một cái hộp sắt lớn, kín bưng, lạnh lẽo.
Dưới sự hướng dẫn, Minh Hi lấy Chìa Khóa Linh Hồn ra cắm vào ổ khóa trên tường ngoài Linh Khế Thất.
“Cạch cạch cạch.”
Sau ba vòng vặn, cửa Linh Khế Thất tự động mở ra. Minh Hi không chút do dự rút chìa ra và bước vào.
Bên trong Linh Khế Thất cũng lạnh lẽo, vô vị như bề ngoài, gần như không có gì nổi bật, ngoại trừ chiếc bệ hình tròn lớn ở chính giữa.
Đó chính là Linh Khế Đài.
Bình thường khi tiến hành khế ước, Ngự Thú Sư và sinh vật siêu phàm phải cùng bước lên đài, sử dụng Chìa Khóa Linh Hồn để dẫn dắt không gian sủng thú, Linh Khế Đài sẽ lập cầu nối giữa hai bên, từ đó hình thành khế ước.
Nếu thành công, Chìa Khóa Linh Hồn sẽ dung nhập vào cơ thể sủng thú.
Nếu thất bại, sinh vật siêu phàm sẽ bị truyền tống đi, còn Chìa Khóa Linh Hồn không bị ảnh hưởng.