Ngày hôm qua hắn còn thầm nói Quý Hoài Chi cứ như vậy mà cưới Lê Dạng về, nghi thức gì cũng không có, kết quả hôm nay người ta đã nói mời mọi người ăn cơm.
Xem ra, không phải Quý Hoài Chi không để ý mà là không phải chuyến khiến anh để ý.
Chẳng trách hai ngày nay đều đưa hắn đi đòi nợ, hóa ra là đòi về cho vợ dùng.
Từ nhỏ Trần Cương cũng lớn lên ở thôn Liệp, tất nhiên Lê Dạng nhận ra hắn, nói một câu khách khi mời hắn vào nhà ngồi một chút, nhưng Trần Cương liên tục từ chối, Lê Dạng cũng không miễn cưỡng nói: “Vậy anh chờ một lát.”
Quý Hoài Chi mua quần áo cho cô, vốn cô không định mặc sớm như vậy, nhưng nếu là ra ngoài ăn cơm xem ra còn có cả người khác ở đấy, tất nhiên không thể khiến anh mất mặt.
Nhưng ban ngày vừa mới trở mặt với Phùng Mai, giờ không thể ăn mặc quá vui tươi, tránh phải nghe miệng lưỡi thiên hạ.
Vì thế cô mặc một cái quần dài màu xám nhạt phối với một cái áo cổ cao màu trắng, trong nhà chỉ có một cái gương nhỏ treo trên tường để trải tóc, không nhìn được toàn thân, Lê Dạng cũng coi như cách ăn mặc này tạm được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT