Đó là một người hợp tác cùng chạy hàng hóa thông qua Trần Cương, hắn ta không chỉ không có con đường lại còn thích đánh bạc, kiếm được chút tiền cũng thua hết ở bên ngoài, liền lấy mấy hòn đá để muối dưa trong nhà ra, nói là ngọc bích nguyên khối gì đó, muốn gán nợ.
Kết quả bị Trần Cương đánh cho một trận, nhưng nể tình hắn có mẹ già lại gãy chân, miễn đi một phần nợ nần cho hắn.
Lấy hòn đá đó về, vẫn chất đống ở góc để tích bụi, nếu hôm nay Lê Dạng không lấy ra, anh đã quên chúng còn tồn tại.
Lê Dạng gật đầu, không nói thêm gì nữa, chỉ nói: “Nếu như bên trong thật sự là ngọc bích nguyên khối, chờ bán lấy tiền chúng ta sẽ gửi vào ngân hàng.” Số tiền này tương lai dùng làm vốn liếng làm ăn cho Quý Hoài Chi, hoặc là cưới vợ, coi như đủ rồi.
Nhìn thấy tương lai tốt đẹp hiện lên trong mắt cô, khiến anh muốn mở miệng trêu ghẹo, anh nói: “Không cần cứ luôn nghĩ cách tiết kiệm tiền, em nên suy nghĩ xem tiêu tiền như thế nào.”
Tay anh vươn ra dừng một chút trước mặt Lê Dạng, khẽ búng lên trán cô: “Em ăn cho béo rồi nói sau.”
Dứt lời, anh đứng lên: “Thời gian không còn sớm, em nghỉ ngơi đi, sáng mai anh dẫn em đến xưởng tìm thợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT