Thấy Lê Dạng diễn xuất như thế chỉ để chứng thực chuyện bà ta lĩnh tiền lương của cô, trong lòng Phùng Mai tức giận nhìn Lê Dạng như muốn ăn tươi nuốt sống, bà ta cắn đau quai hàm, "phập" một tiếng đóng cửa sân lại.
So với Phùng Mai thẹn quá hóa giận, trong lòng Lê Dạng quả thực cũng không vui vẻ chút nào.
Phùng Mai không cần thể diện, nhưng Lê Kiến Hải vẫn cần, nếu bọn họ không biết xấu hổ thì cô sẽ càng không biết xấu hổ hơn bọn họ, xem ai đấu ai.
Tóm lại trải qua chuyện lần này, cô tin tưởng bọn họ cũng không dám nhòm ngó đến tiền lương của cô nữa.
Sau này cái gì nên mặc cô sẽ mặc, cái gì nên ăn cô sẽ ăn, xem bọn họ có thể làm gì được?
Ở góc rẽ của hẻm nhỏ, một bóng người thon thả nhìn thấy khóe miệng Lê Dạng mỉm cười, lui về phía sau một bước, xoay người rời đi.
Buổi tối, Lê Dạng vui vẻ cất kỹ tiền lương, lại gói kỹ ngọc thạch tìm được ở chợ Thâm Quyến, định hai ngày nữa tìm Đào lão điêu khắc giúp, sau đó tặng cho Lê Tuyết và đứa bé sắp ra đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play