Trịnh Thư ở đầu dây bên kia tức giận không nhẹ, ngược lại Lê Dạng rất bình tĩnh: "Là của tôi thì không ai cướp được, mặc kệ mấy chục đồng hay mấy hào." Cô lại nói cảm ơn Trịnh Thư rồi mới cúp điện thoại.
Lê Dạng nhìn sắc trời, chính là năm giờ chiều, giờ này mọi người đã tan tầm về nhà hoặc là đang nấu cơm, cô đứng dậy trực tiếp đi đến nhà họ Lê.
Lê Dạng chống nạng, cố ý chậm rãi đi tới, trên đường gặp được người trong thôn đều sẽ dừng lại lải nhải với bọn họ vài câu, cô nói mồng một tháng này muốn cùng Quý Hoài Chi ra ngoài kiếm chút tiền mừng năm mới, nhưng không cẩn thận bị thương thắt lưng, lại không có tiền về Dương Thành chữa trị, tiền lương của cô thì bị nhà mẹ đẻ lĩnh mất, nói đến mức rất thương tâm, còn lau mấy giọt nước mắt không tồn tại.
Cũng có người thực sự quan tâm, nhưng cũng có người chỉ muốn xem kịch hay, sao cũng được chỉ cần bọn họ không cản trở Lê Dạng đạt thành mục đích là được.
Vì thế, đi đến cửa nhà họ Lê, phía sau Lê Dạng đã kéo theo bảy tám người.
Trên bầu trời bay đầy khói bếp nhà họ Lê, chắc là Phùng Mai đang nấu cơm, còn thường xuyên có thể nghe được tiếng bà ta mắng Lê Kiến Hải.
Lê Dạng tiến lên gõ cửa, sau đó nghe Phùng Mai hắng giọng hỏi: "Ai vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play