“Dạ, nô tỳ tuân lệnh.”
Nơi này là Hàm Nghi cung của Sầm phi, vậy mà Thường phi lại dám ngang nhiên hạ lệnh phong tỏa cửa cung, cấm người ra vào?
Những người vốn mang lòng bất mãn, sau khi chứng kiến sự việc vừa rồi, ai nấy đều tức giận mà không dám hé răng. Lúc hoàn hồn lại, trong lòng chỉ thấy hoang mang, thầm nghĩ cục diện trong cung này e rằng đã bắt đầu đổi thay.
Thấy Thường Thanh Niệm dường như muốn phá thế cục, Khác phi nhẹ đặt chén trà xuống, đành phải đứng ra nói đỡ, chậm rãi lên tiếng:
“Thường phi muội muội giữ chân chúng ta tại đây, e rằng có phần không ổn. Bổn cung vừa rồi nghe các muội muội bàn luận, lời nói tuy có phần hồ nghi, nhưng không hẳn là không có lý. Muội muội đã có thể sai người phong cung, thì sao không cho người tra xét kỹ một phen? Nếu thật sự không có kẻ nào hại người bằng trò tà đạo bỉ ổi, mọi người cũng có thể an tâm hơn, khỏi phải cứ ôm lòng nghi kỵ mà sống.”
Khác phi và Thường Thanh Niệm đều là chính nhị phẩm, ngày thường không giao hảo gì nhiều. Giờ đây gọi một tiếng “muội muội”, chẳng qua là muốn dựa vào tuổi tác và thân phận, ép người nể mặt mà lui bước.
Thường Thanh Niệm quay đầu liếc nhìn Khác phi, khóe môi thoáng cong lên một tia cười, nhưng trong mắt lại lạnh băng. Nàng cười nhạt, giọng nói nhẹ nhàng mà đượm ý châm chọc:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT