“Chuyện chi mà hoảng hốt đến vậy?” – Thường Thanh Niệm nhẹ giọng hỏi, chân mày khẽ nhíu lại.
Cẩm Âm thở hổn hển, cố giữ cho giọng không run, nhưng vẫn không nén nổi lo sợ mà vội vàng bẩm:
“Nương nương, người mau quay về điện của Mật quý nghi đi ạ…”

Khi Thường Thanh Niệm đến nơi, chỉ thấy nghi trượng của Đức phi đã dừng ngoài cửa điện. Đám cung nữ và thái giám đều cúi đầu chờ ở ngoài, không ai dám hó hé một lời. Trong điện, yên ắng đến mức khiến người ta lạnh sống lưng, như thể đó không phải tẩm cung mà là một phần mộ im lìm.
Lòng nàng trầm hẳn xuống, cũng như Đức phi, để Cẩm Âm lại ngoài cửa rồi tự tay đẩy cửa bước nhanh vào.
Tuy mới là sáng sớm, nhưng trong điện lại âm u tối tăm lạ thường. Màn giường buông dài, che khuất hết mọi thứ phía sau, chỉ có tiếng nức nở đứt quãng của Mật quý nghi truyền ra, tựa như tiếng khóc huyết lệ khiến người lạnh lòng, kinh hồn bạt vía.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play