“Đi thôi, Vương gia, ngài nhìn gì vậy?”
Một người bên cạnh lo lắng thúc giục.
“Đúng vậy, đi mau lên, đừng để người ta phải đợi.”
Mấy người không nói gì, chỉ lén lút trao nhau ánh mắt, làm mặt quái rồi lặng lẽ im lặng.
Lễ Vương cảm thấy phiền lòng, hứng thú của hắn đã mất đi phân nửa, vội vàng xua tay nói:
“Các ngươi đi trước đi, bổn vương còn có chút việc.”
Dứt lời, Lễ Vương hoang mang rối rắm bước xuống thuyền hoa, cúi đầu như muốn chui vào một khe đất nào đó cho khuất mắt. Nhưng nơi Chu Huyền đứng lại đúng là phải đi qua con đường này, muốn tránh cũng không thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play