“Nếu để trẫm bắt được, trẫm tự nhiên sẽ đích thân… hảo hảo giáo huấn ngươi.”
Giọng nói trầm thấp ấy như luồng khí nóng áp sát tai, khiến toàn thân Thường Thanh Niệm bừng lên một lớp hồng sắc. Đuôi mắt nàng dần nhiễm diễm quang, trong trẻo như cánh hoa đào phơn phớt xuân sắc, giống hệt hạt thạch lựu chín mọng nàng vừa mới lột vỏ ban chiều.
Ngửa cổ nhìn lên trướng gấm thêu chỉ bạc hoa ngọc lan, Thường Thanh Niệm chỉ cảm thấy từng đợt sóng nước dâng trào dồn dập, tựa hồ muốn phá tan bờ đê mỏng manh ấy.
Nàng khẽ run, muốn né tránh, nhưng cổ mảnh mai đã bị Chu Huyền nâng nhẹ, chặt chẽ giam cầm tại chỗ.
Không còn đường lui, Thường Thanh Niệm đành quay đầu, vùi khuôn mặt đỏ ửng vào chiếc gối mềm màu vàng nhạt, như muốn trốn tránh hết thảy. Mái tóc đen vừa được cài lại bằng trâm ngọc đã rối tung, vài lọn mềm mại buông dài bên má, phảng phất càng tăng thêm vẻ bất lực.
Chiếc nhẫn bạch ngọc nơi tay bỗng rơi xuống gối, tiếng chạm khẽ như tiếng gọi nàng trở về thực tại. Thanh âm mềm yếu khẽ cất lên, run rẩy đến mức gần như không thành lời:
“Bệ… hạ…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play