Chu Huyền cúi đầu, khẽ đặt một nụ hôn thật nhẹ giữa trán Thường Thanh Niệm. Hắn biết rõ nàng đang mê man, hơn nửa là chẳng nghe thấy gì, nhưng vẫn cố chấp cất giọng khàn khàn, từng tiếng trĩu nặng ăn năn:
“Là trẫm không tốt…”
Hắn cứ thế lặp lại câu nói ấy, như muốn bù đắp tất cả lỗi lầm, cho đến khi ngự y cuối cùng dẫn theo hòm thuốc hấp tấp tiến vào.
Chu Huyền cũng không buông tay. Hắn vẫn ôm chặt Thường Thanh Niệm trong ngực, ra hiệu cho ngự y bắt mạch ngay tại đó.
Ngự y nào dám khuyên can? Đành phải quỳ sát dưới đất để bắt mạch cho nương nương. Ánh mắt Chu Huyền trên đỉnh đầu hắn như hai lưỡi dao sắc bén, khiến vị ngự y kia căng thẳng đến bàn tay run rẩy, mồ hôi lạnh đầm đìa sau lưng, không dám thở mạnh.
Thường Thanh Niệm nhắm chặt hai mắt, đôi tai lại khẽ hồng lên. May mắn nàng đang sốt cao, sự thẹn thùng ấy cũng không dễ bị người khác nhìn ra.
Thật ra, lúc trước vì bi thương và hoảng loạn dồn dập, nàng đã nhất thời lịm đi. Đến khi Chu Huyền bế nàng lên, Thường Thanh Niệm sớm đã tỉnh lại. Chỉ là nàng chưa nghĩ ra nên dùng tư thái nào để đối mặt với hắn, liền dứt khoát giả vờ hôn mê. Nàng không ngờ Chu Huyền lại cuống quýt đến vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play