Ngoài cửa có người ẩn trong bóng tối canh chừng, Tàng Thư Các tựa như lồng sắt, ngay cả một con ruồi cũng chẳng thể thoát ra.
Đã hơn nửa canh giờ trôi qua, Thừa Cầm vì lo lắng mà cổ họng chua xót, nàng khẽ hỏi, giọng run run:
“Nương nương, vậy giờ chúng ta phải làm sao bây giờ ạ?”
Thường Thanh Niệm cầm bút mà tâm trí rối bời, mực nhỏ từng giọt xuống tờ giấy Tuyên Thành, lan ra những vết nhòe lem luốc, làm hỏng những hàng chữ nhỏ tinh tế như hoa thêu.
Giờ phút này nàng lòng rối như tơ vò, còn tâm trí đâu mà chép kinh văn? Những câu kinh vốn thuộc nằm lòng, giờ nàng lại chép sai liên tiếp, tựa như cả trời đất đều đang đối nghịch với mình.
Ngọn bút trong tay run lên, lộc cộc lăn xuống bàn, cuối cùng dừng lại nơi mép án thư. Thường Thanh Niệm khẽ cắn môi, đem nửa trang kinh văn vừa sai xoa thành một nắm, ném xuống đất cùng với năm sáu nắm giấy nhăn nhúm khác.
“Chỉ mong Cẩm Âm có thể cản được bệ hạ...” Nàng chống tay bên án thư, khẽ nhắm mắt thở dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT