“Trẫm chưa từng nói mình là bậc minh quân.”
Chu Huyền khẽ vỗ nhẹ lên eo nàng, giọng trầm mà đầy ẩn ý:
“Niệm nhi, đừng nghĩ trẫm tốt đẹp quá như vậy.”
Trở về Vĩnh Nhạc Cung, Thường Thanh Niệm trằn trọc suốt đêm.
Không phải vì cô đơn khó ngủ, mà là bụng dưới âm ỉ đau, lưng cũng nhức mỏi khó chịu. Đợi đến khi trời hửng sáng, nàng mới mơ màng chợp mắt.
Tỉnh lại, thấy trên áo ngủ vương vết đỏ, nàng mới sực nhớ – nguyệt sự đã đến.
Từ trước, kỳ nguyệt tín của nàng vốn không đều, lúc sớm lúc muộn, nàng cũng chẳng quá để tâm. Nhưng giờ đây, Thường Thanh Niệm chợt nhận ra mình nên cẩn thận hơn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT