Đức phi thu hồi ánh mắt, giọng điệu bình thản:
“Ngươi quả thật là người biết nhìn thấu lòng người.”
Thường Thanh Niệm khiêm tốn rũ cổ, nhẹ nhàng đáp:
“Thiếp chỉ biết chút khôn khéo vụn vặt, mong sao có thể lọt vào mắt nương nương.”
Nàng không rõ vì sao Thường Thanh Niệm lại chọn đứng về phía mình thay vì Sầm quý phi – kẻ vốn có thế lực mạnh hơn – nhưng chỉ qua một cuộc trò chuyện, Đức phi đã hiểu rõ: cho dù trong lòng vẫn còn nghi ngờ nàng, cũng không thể dễ dàng đẩy Thường Thanh Niệm ra ngoài. Bởi làm vậy, chẳng khác nào dâng nàng ta cho Sầm quý phi, giúp hổ thêm cánh.
Thấy thái độ của Đức phi dần buông lỏng, Thường Thanh Niệm rốt cuộc cũng tìm được khe hở để nói xen:
“Nói đến mới nhớ, sáng nay khi thiếp trở về điện, có lướt qua một người trong hành lang. Người ấy như cố tình tránh mặt thiếp, thiếp thật không biết là ai lại lén lút đến vậy…”
Đức phi trầm ngâm một lát rồi chậm rãi đáp:
“Bổn cung chỉ nhớ Khác phi hình như có ra ngoài một chuyến, còn những người khác đều ở khá xa, bổn cung không để ý lắm.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT