“Thần thiếp… không dám.”
Chu Huyền chăm chú nhìn Thường Thanh Niệm, ánh mắt sâu như mực, khóe môi khẽ cong, giọng nói trầm thấp hỏi ngược lại:
“Vậy vì sao không ngẩng đầu nhìn trẫm?”
Bị hỏi đến, Thường Thanh Niệm thoáng khựng lại, nhất thời không biết trả lời thế nào. Nàng khó mà nói rằng bản thân chột dạ, chỉ đành ngoan ngoãn hơi ngước đôi mắt trong veo lên, giọng dịu dàng mà mềm mỏng:
“Thần thiếp chỉ là… không rõ vì sao bệ hạ lại truyền triệu giữa đêm khuya.”
Chu Huyền hơi cúi người, nét ôn nhu trong từng động tác khiến trái tim Thường Thanh Niệm bất giác yên ổn hơn đôi phần.
Quân tâm khó dò, huống hồ Chu Huyền vốn nổi tiếng là người hỉ nộ không lộ sắc. Thế nhưng, có những lúc Thường Thanh Niệm vẫn nhận ra trong dáng vẻ trầm tĩnh ấy có những rung động rất nhỏ.
Giống như lúc này đây, nét ôn hòa trong mắt hắn là thật sự, hoàn toàn không hề mang theo chút giận dữ nào.
Mang vài phần tâm tư may mắn, Thường Thanh Niệm cẩn thận thưa:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play