Các cung nữ đều đã lui ra ngoài, chỉ còn lại một mình Sầm phi ngồi trong tĩnh thất, chân mày khẽ chau lại. Nàng hạ giọng, nghiêng người nói nhỏ với Hư Ngạn đạo trưởng:
“Không giấu đạo trưởng, mấy hôm nay kể từ khi trăng thượng tuần lên cao, bổn cung luôn thấy lòng dạ bất an, ăn chẳng vô, ngủ chẳng yên. Lần trước thỉnh đạo trưởng vào cung trừ tà, quả thật được mấy ngày yên ổn. Nhưng gần đây chẳng hiểu sao lại tái phát, bởi vậy mới mạo muội làm phiền, mong đạo trưởng lại xem giúp bổn cung một lần.”
Vừa dứt lời, nàng khẽ đưa tay áp ngực, hơi thở nặng nề, dường như có gì đó đè nén trong lòng.
Tưởng Chiêu Dung đúng lúc dâng trà nóng, Sầm phi đưa tay nhận lấy, nhấp một ngụm, hương trà dịu nhẹ giúp nàng phần nào thả lỏng, chân mày cũng giãn ra đôi chút.
Hư Ngạn – kẻ xưa nay nổi tiếng quỷ quyệt – vừa nghe lời này liền biết có lợi béo bở trong đó. Y lập tức làm ra bộ dạng cao thâm khó dò, bấm tay tính toán, miệng lẩm nhẩm pháp chú. Sau một hồi giả vờ trầm tư, Hư Ngạn “giật mình” lên tiếng:
“Sầm phi nương nương, bần đạo vừa xem qua, chỉ e nương nương đã bị tà khí quấn thân, cần lập tức làm phép hóa giải tai ương mới mong bình yên vô sự.”
Nghe đến đây, sắc mặt Sầm phi thoắt cái tái nhợt, chiếc khăn gấm trong tay bị nàng siết chặt, không nén nổi bối rối, vội hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT