Lưỡi mác lấp loáng ánh hàn quang, phản chiếu ánh lửa chập chờn giữa màn đêm u tịch, xé toạc tấm màn yên tĩnh đang phủ lên nền tuyết lạnh giá của hoàng cung.
Âm vang kim loại va chạm dội thẳng vào cõi đêm, khiến giấc ngủ nông của Thường Thanh Niệm lập tức bị khuấy động. Đôi mi vừa lay động, nàng liền choàng tỉnh giấc.
Trong chăn gấm còn vương hơi ấm, nàng đã ngồi dậy, sắc mặt không khỏi hơi trầm xuống. Thừa Cầm đang dựa bên sập trực đêm, thấy động thì vội vã vén màn lên, nhẹ giọng dìu nàng:
“Nương nương, người đừng vội… đêm nay gió lớn lắm.”
Từ cửa sổ khẽ hé, từng cơn gió rét mang theo tuyết lạnh táp vào khiến đèn dầu lay động lập lòe. Lúc này, Thường Thanh Niệm mới nhận ra sống lưng đã đẫm mồ hôi lạnh. Thừa Cầm nhanh chóng đóng lại cửa sổ, rồi lấy chiếc áo hồ cừu trắng khoác nhẹ lên vai nàng, lo lắng nói:
“Trời đêm phương Bắc lạnh buốt xương, nương nương lại sợ hàn, xin người cẩn trọng.”
Thường Thanh Niệm xỏ giày thêu, bước tới bên án kỷ, rót một ly trà ấm để làm dịu cổ họng đang khô khốc, mày liễu khẽ nhíu lại:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play