Tượng bát tiên quá hải bằng ngọc phỉ thúy ấy vốn là món đồ quý báu mà Triệu Tễ Vân mua được khi ghé qua trấn Bắc Sơn trên đường tới Từ Châu. Khi ấy chàng bỏ ra tới vạn lượng bạc để có được nó, định bụng đợi ngày hồi kinh sẽ giao cho nghệ nhân nổi tiếng tạc lại, để xứng tầm. Nào ngờ giữa Từ Châu lại gặp được một người tên Đào Hòa Y.
Tượng ngọc quý tất nhiên không thể tùy tiện đem đi, nên được đặt tận sâu trong kho phủ, cẩn trọng giữ gìn.
Lúc Kim Thư đưa Mạch Hoàng tới nhà kho, liếc mắt nhìn dáng vẻ háo hức của nha đầu nhỏ kia, ánh mắt nàng dường như lóe lên một tia suy tư sâu kín.
“Kim Thư tỷ tỷ, nhà kho của phủ có nhiều bảo vật lắm phải không?” – Mạch Hoàng tò mò vừa đi theo sau, vừa khẽ hỏi, đôi mắt sáng long lanh như hai giọt sương sớm, tràn đầy hứng thú.
Đào gia nàng cũng có mấy món đồ quý, nhưng cũng chỉ cất trong rương, đâu có như phủ đệ lớn thế này, cất giữ hẳn một kho.
Kim Thư nhìn nàng, giọng điềm đạm mà mang theo vài phần lạnh nhạt: “Kho này ở Từ Châu không tính là lớn, vật phẩm cũng không quá nhiều.”
Mạch Hoàng vội gật đầu, trong lòng đã âm thầm nghĩ lát nữa sẽ chọn vài món mang về tặng cha, tặng Văn đại nương và cả Ngọc Lang. Ngũ gia đã nói nàng cứ thoải mái chọn, vậy thì phải chọn những món tốt nhất mới được. Nếu có ngọc, càng tốt!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play