Thuốc tránh thai – thứ ấy, Hòa Y xưa nay chưa từng tiếp xúc, cũng chẳng rõ liệu trên đời có tồn tại thực hay không. Dân thường thường mong con cháu đầy nhà, bởi "nhiều con, nhiều phúc", kết tóc se duyên rồi thì cứ thuận theo lẽ trời mà sinh nở thôi. Nhưng nàng nghĩ đến những gia tộc thế phiệt, người người sống trong xa hoa phù phiếm, nữ lang trong đó luôn phải dè dặt việc mang thai. Vậy nên chắc hẳn cũng có thứ thuốc giúp ngăn ngừa thai nghén.
Đêm qua, Triệu Tễ Vân cho nàng quá nhiều – nhiều đến mức dù nàng chẳng muốn nhớ lại, ký ức vẫn lờ mờ hiện về trong đầu: ga giường hỗn độn, thân thể vùi sâu trong ái muội, trong không khí vẫn còn vương vấn hương vị mập mờ chẳng thể gọi tên.
Lý Tề Quang thân thể yếu nhược, chuyện phu thê mỗi tháng một lần còn là hiếm hoi, nàng đâu từng trải qua cơn hoan lạc dữ dội đến thế. Trong lòng bất giác lo lắng: Triệu Tễ Vân như vậy, chẳng phải rất dễ khiến người hoài thai?
Nhưng nàng không thể, cũng không muốn, mang thai con của chàng.
Mạch Hoàng nghe nàng hỏi mà hoang mang chẳng hiểu. Nàng đâu biết đêm qua mới là lần đầu hai người thực sự gần gũi như phu thê, cứ ngỡ rằng chủ tử đã sớm thuận gối chia chăn với ngũ gia. Mạch Hoàng cũng không rõ gì về thuốc tránh thai.
Nàng nghiêng đầu ngẫm nghĩ, rồi lắc nhẹ:
“Ngũ gia không dặn gì cả... Nhưng nương tử, vì sao lại hỏi thuốc tránh thai? Người chẳng phải từng rất mong có hài tử sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT