Bàn tay nam nhân to lớn, hữu lực, dễ dàng chế trụ cổ tay nàng. Hòa Y chưa kịp phản kháng thì đã bị hắn kéo ngã xuống, cả người đổ vào lòng hắn.
Triệu Tễ Vân khẽ rên một tiếng, nàng vội vàng muốn đứng dậy, nhưng vừa ngẩng đầu lại bắt gặp đôi mắt đen sâu thẳm, ướt át như mặt hồ thu của hắn. Ánh mắt ấy chầm chậm nhìn nàng, ẩn chứa ủy khuất, lại dường như ôn nhu đến tận xương tủy.
Hắn sinh ra vốn đã tuấn tú, mắt phượng dài hẹp khẽ cụp xuống, toát ra vẻ dịu dàng khiến người không nỡ trách mắng. Giọng hắn nhẹ như gió đêm:
“Ta bị thương rồi… vậy mà nàng còn nỡ đánh ta.”
Hòa Y mặt đỏ bừng bừng, trong lòng thầm mắng mình một câu hồ đồ. Nàng quả thực đã ra tay, một quyền đánh xuống thật không nhẹ. Tuy rằng thân là nữ tử, lực đạo có hạn, nhưng nàng lại không phải nữ tử yếu mềm thông thường – một đòn ấy dù gì cũng khiến hắn đau.
Chính nàng cũng cảm thấy bàn tay hơi tê dại. Nhưng mà... nam nhân như hắn, thân thể rắn rỏi khác xa với dáng vẻ thư sinh yếu ớt như Lý Tề Quang, làm sao lại bị nàng đả thương?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT