Triệu Tễ Vân rảo bước đến gần, cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi mềm của nàng.
Từ trước đến nay, những ngày Hòa Y sống bên Lý Tề Quang luôn là êm ấm, nhã nhặn, phu thê đối đãi nhau ôn hoà, trong khuê phòng cũng chưa từng có những lời lẽ thô tục, mọi thứ đều nhẹ nhàng và tiết chế. Bởi vậy, khi nghe những lời thì thầm ám muội của Triệu Tễ Vân, nàng nhất thời ngẩn người, trong lòng mờ mịt chẳng rõ hắn thật tâm muốn gì.
Nàng đã ngủ một ngày một đêm, hiện tại tinh thần đã khôi phục. Nếu như Triệu Tễ Vân cũng chỉ đơn thuần muốn nghỉ ngơi, thì cần gì phải… như vậy?
Ánh mắt hắn nhìn nàng khiến nàng bất giác bất an. Hắn cởi áo ngoài, cười mỉm, ánh mắt như có như không dừng nơi thân hình nàng. Dù là phụ nhân đã thành hôn, Hòa Y cũng không tránh khỏi khẩn trương. Nàng khẽ siết chặt góc chăn, giọng nói run nhẹ:
— Nếu ngài muốn ngủ… thì cứ ngủ thôi…
Nói thì nói vậy, nhưng nàng hiểu hắn không phải đang nói chuyện nghỉ ngơi. Lời nói mơ hồ kia, nàng chỉ cố lảng tránh.
Triệu Tễ Vân khẽ bật cười, bước lên giường, kéo chăn che mình. Trong màn mỏng, ánh sáng mờ nhạt, chỉ còn hơi thở giữa hai người vang vọng trong không gian tĩnh mịch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play