Nước mắt lã chã rơi trên gương mặt nhợt nhạt của Hòa Y. Nàng bị ép phải ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt sâu thẳm của Triệu Tễ Vân. Gương mặt tuấn mỹ của hắn gần trong gang tấc, nhưng trong lòng nàng lại chẳng thể dấy lên chút rung động nào – không thẹn thùng, không e ấp, càng không phải thứ cảm giác gọi là thương nhớ.
Đúng là Triệu Tễ Vân so với Lý Tề Quang thì địa vị cao hơn, diện mạo cũng tuấn tú hơn vài phần, thân thể lại càng tráng kiện cường tráng... Nhưng rồi sao chứ?
Trên đời này người tốt hơn Lý Tề Quang há chẳng có đến hàng vạn? Chẳng lẽ mỗi một người tốt với nàng, nàng đều phải đem lòng yêu mến?
Trong tim nàng, chỉ duy nhất một người – chính là Lý Tề Quang.
Hắn là người đoan chính, ôn hòa, là ân nhân cứu mạng của nàng. Một người như vậy, chẳng phải đáng để nàng đem cả tấm chân tình mà trao gửi hay sao?
Nhưng lúc này, Hòa Y không dám làm Triệu Tễ Vân tức giận. Nếu đã hạ quyết tâm cầu xin thuốc cứu trượng phu, vậy thì đành phải thuận theo đến cùng. Đã bước một bước, thì không được phép quay đầu.
Ít nhất… chờ đợi đến khi Lý Tề Quang khỏi bệnh rồi hẵng tính tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play