Đào Hòa Y vốn tính tình điềm đạm, nhu hòa. Với người nàng quan tâm, nàng luôn giữ sự nhẫn nại, ôn nhu trọn vẹn. Nhưng một khi đã là kẻ không để tâm tới nàng, hoặc cố tình phớt lờ, nàng liền không phí tâm tư đoán ý hay dằn vặt bản thân. Tuy nàng vẫn giữ lễ độ như cũ, nhưng thực ra lại lạnh nhạt như không.
Loại tính tình này, đến cả phu quân cũ là Lý Tề Quang, cũng phải sau khi thành thân hơn một năm mới dần hiểu được. Khi ấy, hắn từng ôm nàng bật cười:
“Hoà Nương, nàng thật là như một đóa hoa mê hoặc lòng người, ai nhìn cũng không đoán nổi nàng nghĩ gì.”
Hòa Y đã sớm hạ quyết tâm: từ nay về sau, giữa nàng và Triệu Tễ Vân, chỉ nên giữ một khoảng cách vừa phải. Nếu không cần thiết, thì chẳng việc gì phải qua lại. Cho dù Lý Tề Quang từng kết giao thân thiết với hắn, nếu tương lai hắn có ghé nhà, nàng sẽ tiếp đãi chu đáo, nhưng chỉ đến thế thôi.
Vậy nên, khi đột ngột nghe Triệu Tễ Vân nói ra câu kia, nàng khẽ cau mày, lòng dâng lên cảm giác khó hiểu. Nhưng vì giữa họ từng xảy ra chuyện ngủ chung giường, nàng bỗng dè dặt, e rằng hắn lại nhắc lại chuyện cũ, liền nhẹ giọng hỏi:
“Ý ngươi là gì?… Chẳng lẽ miếng ngọc này có điều gì không ổn sao?”
Nàng không muốn gợi lại quá khứ, nên cố tình lái chuyện về phía miếng ngọc chạm trổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT