Nhắc đến Lý Tề Quang, trong lòng Hòa Y lại bất giác dâng lên một nỗi xót xa lặng thầm. Nàng vừa nhìn thấy bóng dáng ấy, cảm xúc vốn đã đè nén lại ùa về, nặng trĩu. Nghiêng đầu nhìn mẫu thân, nàng nhẹ giọng thì thầm:
— Nương, Nhị lang hôm nay có việc bận rồi ạ...
Văn thị nghe vậy liền thoáng chột dạ, tưởng rằng nữ nhi oán trách việc mình tự ý quyết định, bà bối rối cười, không nói lời nào.
Ánh mắt Hòa Y lại chuyển sang phía Triệu Tễ Vân. Mẫu thân đã mở lời mời khách, nàng dù không muốn cũng không thể làm ngơ như chưa từng nói gì. Dịu dàng cất tiếng:
— Triệu công tử, chẳng hay lát nữa ngài có vướng bận chi chăng?
Theo lẽ thường, với tính cách ôn hòa và biết ý của Triệu công tử, hẳn chàng sẽ khéo léo tìm cớ từ chối. Dù sao trong nhà nàng còn có phụ thân và đệ đệ đều đang mang thương tích, vốn chẳng tiện giữ khách dùng cơm. Cứ nghĩ sự việc sẽ trôi qua như vậy.
Nào ngờ chàng lại khẽ mỉm cười, đáp nhẹ như mây gió:
— Tại hạ không vướng bận gì.
Văn thị mừng rỡ liền nói luôn:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT