Hòa Y nghe Triệu Tễ Vân nói đến nửa câu đầu, khẽ cắn môi, trong lòng dâng lên chút xấu hổ. Nàng cảm thấy lời hắn nói hoàn toàn không phải ý nàng ban đầu. Rõ ràng nàng chỉ là… chỉ là một lúc bối rối mà thôi. Nàng đã từng nói rõ lòng mình với hắn, nhưng lúc này lại chẳng biết phải phản bác thế nào. Đang muốn ngồi dậy, lại nghe hắn nói tiếp, câu nói sau như ngọn gió nhẹ lay động tâm can, khiến nàng thoáng ngẩn ngơ.
Nàng không hiểu. Nàng chỉ là vì nhất thời xúc động mà tạc nên một món đồ như vậy cho hắn, vì cớ gì hắn lại cho rằng đó là dấu hiệu nàng bằng lòng gả cho hắn?
Triệu Tễ Vân lúc này đã ngồi bên mép giường, bàn tay nhẹ nhàng chạm vào tay nàng, định kéo nàng xoay người lại, nhưng rồi khựng lại. Hắn cúi người xuống, đặt món đồ chạm ngọc cực lớn ấy ngay trước mặt Hòa Y, như thể đó là một minh chứng không thể chối cãi. Trong ánh mắt hắn ánh lên ý cười đắc ý, dịu dàng nhưng lại mang theo vài phần bá đạo:
“Bảo nhi, nàng đã tặng ta vật này… chính là nguyện ý gả cho ta rồi.”
Ánh mắt Hòa Y khẽ rung động, nhìn vào món ngọc kia, gò má liền đỏ bừng. Tuy là nàng tự tay chạm khắc ra, nhưng khi đó tâm trí rối bời, hoàn toàn không suy nghĩ kỹ. Chỉ là… nàng thực sự không nhận ra đây là chuyện không ổn sao?
Nàng vốn say mê nghề chạm ngọc, cũng là nữ tử từng trải, đâu còn là thiếu nữ ngây thơ chưa hiểu sự đời.
Hòa Y cắn nhẹ môi, lòng rối bời. Triệu Tễ Vân… hắn không giống Lý Tề Quang, cũng không giống bất kỳ nam tử nào nàng từng quen biết từ nhỏ. Ở bên hắn, mọi cảm xúc đều trở nên mãnh liệt. Nàng luôn là người điềm đạm, nhưng khi ở gần hắn, lại dễ sinh phản ứng bối rối, thậm chí là những ý nghĩ nghịch ngợm chưa từng dám nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play