Hòa Y vốn sợ nhất là bị nhột. Vừa muốn bật cười lại vừa muốn tránh né, nhưng Triệu Tễ Vân cố tình chẳng cho nàng cơ hội. Hắn đưa chân ép lại, thân thể nàng bị kìm giữa vòng tay và người hắn, không tài nào thoát ra được. Hòa Y ngượng chín mặt, chỉ đành cố nhẫn nhịn mà cười, má phơn phớt đỏ, giọng nghẹn ngào hỏi nhỏ:
“Đệ đệ ta... đệ ấy vẫn khỏe chứ?”
Triệu Tễ Vân lúc này dường như không chuyên chú lắm, chỉ lơ đãng đáp: “Nhìn qua so với ta lúc nhỏ còn cao lớn hơn chút, da cũng đen hơn.” Vừa nói, tay hắn đã lặng lẽ trượt xuống thắt lưng nàng.
Hòa Y vội bắt lấy tay hắn, trừng mắt liếc một cái. Nhưng hắn chẳng thèm sợ, còn cúi đầu hôn lên đôi mắt nàng, rồi thổi khí lành lạnh lên cổ khiến nàng rùng mình, vội đưa tay che lại. Nàng lại nhanh chóng hỏi tiếp:
“Ôn Lương... sao hắn lại hành động như vậy?”
Triệu Tễ Vân vốn không muốn nhắc tới chuyện khiến người ta mất hứng vào lúc này, nhưng vẫn thản nhiên đáp:
“Hắn cấu kết với kẻ ngoài, có ý muốn thay thế Triệu gia.” Nói rồi, hắn cúi đầu hôn nhẹ mu bàn tay nàng, còn khẽ liếm một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play