Từ trạm dịch về đến Ngu Thành, chưa tới nửa canh giờ, cửa thành đã đóng. Nhưng Thanh Xuyên nhanh chóng bước lên, khẽ trao đổi vài câu cùng thị vệ trấn thủ, chẳng bao lâu cửa hông đã mở ra.
Nghe tiếng gõ cửa, Mạch Hoàng lập tức dẫn theo đèn lồng chạy ra. Vừa trông thấy Triệu Tễ Vân đang ôm lấy Hòa Y, nàng lập tức thắt lòng, ngỡ rằng phu nhân nhà mình bị thương. Mạch Hoàng vội vã dẫn đường vào trong, nhưng khi đến cửa phòng lại không dám bước vào, chỉ lặng lẽ chờ bên ngoài.
Triệu Tễ Vân nhẹ nhàng đặt Hòa Y xuống giường, nhưng trước khi rời đi lại cúi xuống, hung hăng hôn lên môi nàng một cái, như khắc ghi dấu vết của mình. Hắn trầm giọng dặn:
“Ta đi rồi, nàng không được nói chuyện với Lý Tề Quang ở nhà bên, cả Mạch Hoàng cũng không được để hắn lại gần. Đợi hai ngày nữa, ta sẽ quay lại đón nàng!”
Hòa Y cả người đã mệt rã rời, nghe hắn lảm nhảm như phát cuồng, cũng chẳng còn tâm trí để đáp lại.
Triệu Tễ Vân lại có chút bất an. Khó khăn lắm nàng mới mềm lòng một chút, hắn vừa rời đi, sợ rằng nàng sẽ lại lạnh nhạt. Trong lòng lo lắng, hắn lại đổi vẻ mặt, quỳ gối bên mép giường, giọng nói dịu dàng như nước:
“Lý Tề Quang dung mạo tầm thường, sắc mặt trắng xanh, nhìn như muốn hóa thành lệ quỷ. Nếu nàng nhìn hắn nhiều một chút, đêm đến e là bị ác mộng quấn thân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT